Bài 20 : Lu-ca 13,1-35
Câu 1: Chương 13 của Tin Mừng Lu-ca trình bày những sự kiện gì?
Thưa: Chương 13 của Tin Mừng Lu-ca trình bày các biến cố sau:
Câu 2: Người Do-thái kể cho Đức Giê-su nghe câu chuyện gì?
Thưa: Ở Lc 12,54-59, sau khi Đức Giê-su giảng dạy cho đám đông cần phải biết nhận biết các dấu chỉ thời đại để sám hối, thì những người Do-thái đã kể cho Đức Giê-su nghe chuyện những người Ga-li-lê bị tổng trấn Phi-la-tô giết, khiến máu đổ ra hoà lẫn với máu tế vật họ đang dâng (13,1-2) và câu chuyện tháp Si-lô-ác đổ đè chết mười tám người (Lc 13,3-4). Theo họ, những cái chết này là hậu quả của tội lỗi mà những người này đã phạm trước đó.
Câu 3: Đâu là câu trả lời của Đức Giê-su cho họ khi nghe hai câu chuyện này?
Thưa: Đức Giê-su đã nói với họ: 3 Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết như vậy.4 Cũng như mười tám người kia bị tháp Si-lô-ác đổ xuống đè chết, các ông tưởng họ là những người mắc tội nặng hơn tất cả mọi người ở thành Giê-ru-sa-lem sao?5 Tôi nói cho các ông biết: không phải thế đâu; nhưng nếu các ông không chịu sám hối, thì các ông cũng sẽ chết hết y như vậy."
Câu 4: Bài học mà Đức Giê-su muốn dạy ở đây là gì ?
Thưa: Theo người Do-thái thời đó, ốm đau, bệnh tật và những bất hạnh trong cuộc đời là hình phạt mà Thiên Chúa dành cho những tội nhân. Tuy nhiên, Chúa Giê-su nhắc đến hai sự kiện này để dạy rằng những tai họa không phải là dấu chỉ rằng người đó tội lỗi hơn người khác. Ngài nhấn mạnh rằng mọi người đều cần ăn năn để sống đúng với ý muốn Thiên Chúa, vì nếu không, sẽ bị “hư mất” (x. c.3.5).
Câu 5: Chúa Giê-su kể dụ ngôn cây vả không sinh trái như thế nào? (Lc 13,6-9)
Thưa: Chúa Giê-su kể: "Người kia có một cây vả trồng trong vườn nho mình. Bác ta ra cây tìm trái mà không thấy,7 nên bảo người làm vườn: "Anh coi, đã ba năm nay tôi ra cây vả này tìm trái, mà không thấy. Vậy anh chặt nó đi, để làm gì cho hại đất?8 Nhưng người làm vườn đáp: "Thưa ông, xin cứ để nó lại năm nay nữa. Tôi sẽ vun xới chung quanh, và bón phân cho nó.9 May ra sang năm nó có trái, nếu không thì ông sẽ chặt nó đi."
Câu 6: Dụ ngôn “cây vả không sinh trái” nói lên điều gì?
Thưa: Dụ ngôn này nhấn mạnh sự kiên nhẫn của Thiên Chúa, nhưng cũng cảnh báo rằng cơ hội sám hối không kéo dài mãi mãi. Cây vả không sinh trái là hình ảnh của những người nghe lời Chúa nhưng không thay đổi đời sống. Vì vậy, chúng ta cần tận dụng thời gian Chúa ban để thay đổi đời sống, yêu thương và phục vụ người khác, để cuộc đời “sinh hoa trái” tốt lành.
Câu 7: Phép lạ Đức Giê-su chữa một phụ nữ còng lưng ngày sa-bát diễn ra như thế nào? (Lc 13,10-13)
Thưa: 10 Ngày sa-bát kia, Đức Giê-su giảng dạy trong một hội đường.11 Ở đó, có một phụ nữ bị quỷ làm cho tàn tật đã mười tám năm. Lưng bà còng hẳn xuống và bà không thể nào đứng thẳng lên được.12 Trông thấy bà, Đức Giê-su gọi lại và bảo: "Này bà, bà đã được giải thoát khỏi tật nguyền! "13 Rồi Người đặt tay trên bà, tức khắc bà đứng thẳng lên được và tôn vinh Thiên Chúa.
Câu 8: Ông trưởng hội đường phản ứng thế nào trước hành động chữa bệnh của Đức Giê-su?
Thưa: 14 Ông trưởng hội đường tức tối vì Đức Giê-su đã chữa bệnh vào ngày sa-bát. Ông lên tiếng nói với đám đông rằng: "Đã có sáu ngày để làm việc, thì đến mà xin chữa bệnh những ngày đó, đừng có đến vào ngày sa-bát! "
Câu 9: Đức Giê-su đã trả lời lại như thế nào?
Thưa: 15 Chúa đáp: "Những kẻ đạo đức giả kia! Thế ngày sa-bát, ai trong các người lại không cởi dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước?16 Còn bà này, là con cháu ông Áp-ra-ham, bị Xa-tan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích đó trong ngày sa-bát sao? "17 Nghe Người nói thế, tất cả những kẻ chống đối Người lấy làm xấu hổ, còn toàn thể đám đông thì vui mừng vì mọi việc hiển hách Người đã thực hiện.
Câu 10: Câu truyện trên (Lc 13,10-15) nói lên điều gì?
Thưa: Qua câu chuyện trên, tác giả Tin Mừng Lu-ca cho thấy Đức Giê-su bày tỏ quyền năng và lòng thương xót của Thiên Chúa với những người bất hạnh khổ đau. Ngài cũng làm trọn mục đích luật ngày Sa-bát là giải phóng và cứu sống khi làm cho người phụ nữ được mạnh khỏe. Ngày nay cũng thế, chúng ta cần phải vượt qua những rào cản khác nhau để thực thi lòng thương xót đối với tha nhân.
Câu 11: Hai dụ ngôn “hạt cải” và “nắm men” được Chúa Giê-su kể như thế nào?
Thưa: Đức Giê-su nói: "Nước Thiên Chúa giống cái gì đây? Tôi phải ví Nước ấy với cái gì?19 Nước Thiên Chúa giống như chuyện một hạt cải người nọ lấy gieo trong vườn mình. Nó lớn lên và trở thành cây, chim trời làm tổ trên cành được."20 Người lại nói: "Tôi phải ví Nước Thiên Chúa với cái gì? 21 Nước Thiên Chúa giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men."
Câu 12: Hai dụ ngôn này nói gì về Nước Thiên Chúa?
Thưa: Nước Thiên Chúa bắt đầu nhỏ bé như hạt cải, nhưng lớn lên thành cây to, che chở cho mọi người. Men bột tuy nhỏ, nhưng làm cả khối bột dậy men, cho thấy sức mạnh biến đổi của Nước Trời. Hai dụ ngôn này nhấn mạnh sự phát triển kỳ diệu của Nước Thiên Chúa, từ khởi đầu khiêm tốn đến ảnh hưởng lớn lao và mang lại ơn cứu độ cho con người. Hạt cải biểu thị sự mở rộng ra bên ngoài, còn men bột nói về sự biến đổi bên trong.
Cau 13: Câu nói của Đức Giê-su “chiến đấu để bước qua cửa hẹp mà vào” (13, 21) có ý nghĩa gì”?
Thưa: Từ “chiến đấu” trong nguyên ngữ Hy Lạp nghĩa là nỗ lực hết sức. Nó nhấn mạnh rằng việc bước vào Nước Thiên Chúa đòi hỏi một sự cam kết mạnh mẽ, kiên trì vượt qua cám dỗ, thử thách và những cản trở từ thế gian. Từ “cửa hẹp” biểu tượng cho con đường dẫn đến Nước Thiên Chúa, không dễ dàng như một cánh cửa rộng. Do đó, khi nói “hãy chiến đấu để bước qua cửa hẹp mà vào”, Đức Giê-su muốn dạy cho đám đông biết là ai muốn bước vào trong cộng đoàn của Ngài, họ phải thực sự có tinh thần hoán cải tội lỗi hết sức (x. 13,1-5), sự sám hối đó giúp cho họ trổ sinh hoa trái (x. 13,6-9) là những việc làm đầy lòng thương xót đối với người xung quanh và tránh làm điều bất chính (x. 3,26-27). Khi thực hành được như vậy họ sẽ “bước qua cửa hẹp” để vào nước Thiên Chúa.
Câu 14: Câu nói của Đức Giê-su: “29 Thiên hạ sẽ từ đông tây nam bắc đến dự tiệc trong Nước Thiên Chúa.30 "Và kìa có những kẻ đứng chót sẽ lên hàng đầu, và có những kẻ đứng đầu sẽ xuống hàng chót.” Có ý nghĩa gì?
Thưa: Câu nói của Đức Giê-su nhấn mạnh rằng Nước Thiên Chúa và ơn cứu độ được ban cho mọi người từ khắp nơi, bất kể nguồn gốc, dân tộc hay địa vị xã hội. Hơn nữa, Nước Thiên Chúa là nơi các giá trị trần thế bị đảo ngược: những người bị coi là "đứng chót" (người nghèo, tội lỗi, bị xã hội khinh miệt, hoặc những người không thuộc dân được chọn) có thể được Thiên Chúa nâng lên nếu họ khiêm nhường và tin cậy vào Ngài. Ngược lại, những người tự cho mình là "đứng đầu" (người tự mãn, kiêu ngạo, hoặc ỷ lại vào địa vị, sự giàu có, hay sự đạo đức bề ngoài) có thể bị hạ xuống nếu thiếu lòng tin và sự chân thành.
Câu 15: Đức Giê-su nói gì khi có mấy người Pha-ri-sêu đến thưa Đức Giê-su rằng: "Xin ông đi ra khỏi đây, vì vua Hê-rô-đê đang muốn giết ông”?
Thưa: Đức Giê-su bảo họ: "Các ông hãy đi nói với con cáo ấy thế này: "Hôm nay và ngày mai tôi trừ quỷ và chữa lành bệnh tật, ngày thứ ba tôi hoàn tất.33 Tuy nhiên, hôm nay, ngày mai và ngày mốt, tôi phải tiếp tục đi, vì một ngôn sứ mà chết ngoài thành Giê-ru-sa-lem thì không được.
Câu 16: Câu trả lời của Đức Giê-su có ý nghĩa gì?
Thưa: Thứ nhất, Đức Giê-su nhấn mạnh rằng Ngài vẫn tiếp tục sứ mạng mà Thiên Chúa Cha trao phó là đến để cứu chữa những ai ốm đau bệnh tật. Thứ hai, Ngài tiên báo gián tiếp về cái chết của Ngài tại Giê-ru-sa-lem.
Câu 17: Đâu là thái độ của Đức Giê-su đối với thành Giê-ru-sa-lem?
Thưa: Khi nhìn thấy Giê-ru-sa-lem, Đức Giê-su đã thốt lên: 34 "Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem! Ngươi giết các ngôn sứ và ném đá những kẻ được sai đến cùng ngươi! Đã bao lần Ta muốn tập họp con cái ngươi lại, như gà mẹ tập họp gà con dưới cánh, mà các ngươi không chịu.35 Thì này, nhà các ngươi sẽ bị bỏ mặc cho các ngươi. Mà Ta nói cho các ngươi hay: các ngươi sẽ không còn thấy Ta nữa cho đến thời các ngươi nói: Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa! "
Câu 18: Lời than trách của Đức Giê-su đối với Giê-ru-s-alem ở Lc 13,34-35 nói lên điều gì?
Thưa: Qua lời than trách đó của Đức Giê-su, thứ nhất thánh sử Lu-ca muốn nhấn mạnh Giê-ru-sa-lem đã từ chối đón nhận và còn ném đá những ngôn sứ được Thiên Chúa sai đến. Thứ hai là lòng thương xót của Thiên Chúa dành cho Giê-ru-sa-lem nhưng họ không đón nhận. Thứ ba là lòng thương xót của Thiên Chúa được trao ban không bị giới hạn bởi sự từ chối của con người.
BAN GIÁO LÝ ĐỨC TIN GPTB
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về Giáo Phận Thái Bình
Đang online: 344 | Tổng lượt truy cập: 6,602,307