GPTB - Thiện nguyện Đồi Cốc năm 2016 và những trải nghiệm khó quên

  • 29/09/2023
  • Chỉ cách trung tâm thủ đô chưa đầy 20km, nhưng ít ai biết ở Đồi Cốc, Thanh Xuân, Sóc Sơn, Hà Nội, có một nghĩa trang hiện là nơi yên nghỉ của hơn 70.000 hài nhi không được chào đời. Nghĩa trang thai nhi Đồi Cốc nằm hoang vắng bên cánh đồng. Chỉ những người biết mới thỉnh thoảng đến thắp cho các em vài nén nhang, cầu nguyện và ghi vài dòng nhật ký cảm tạ những người đã thầm lặng làm việc này.

     

    Đoàn chúng tôi, nhóm SVCG Thái Bình – Hà Nội, đến với Đồi Cốc trong một ngày nắng ấm đầu đông. Với một tinh thần “Yêu thương – Phục vụ - Hy sinh” mãnh liệt nhất.

    Nhóm gồm hơn 90 tình nguyện viên, chia làm 2 đoàn: xe buýt và xe máy. Đúng 8h30 sáng, tất cả các thành viên thuộc 2 đoàn lần lượt hẹn nhau tại Bến xe Nam Thăng Long và Công viên Hòa Bình. Để cùng nhau di chuyển lên Đồi Cốc, thăm và cầu nguyện cho các em thai nhi. 

    Hành trình dài 20km kết thúc lúc 9h – khi Nhóm đặt chân tới nhà bác Nhiệm –  người phụ nữ nhỏ bé mang trái tim nhân hậu đã làm việc hi sinh hơn 10 năm qua. Sau vài phút nghỉ ngơi, ăn sáng, các thành viên nhanh chóng di chuyển ra nghĩa trang để hoàn thành công việc của buổi sáng mà Nhóm đã đề ra.

    Các anh chị trong đội “Bảo vệ sự sống” dẫn chúng tôi vào một ngôi nhà nhỏ, nơi cất giữ các em thai nhi bị bỏ rơi đang chờ được chôn cất. Ngôi nhà đơn sơ chỉ có một ảnh bàn thờ và một chiếc tủ lạnh nhỏ. Nhưng lại chứa đựng biết bao hài nhi đáng thương và bất hạnh. Các em chưa kịp cất tiếng khóc chào đời, thậm chí chưa kịp nên hình nên dạng thì đã bị chính bố mẹ của mình phá bỏ. Những hình ảnh này thật khiến chúng tôi không tránh khỏi xúc động.

    Sau giây phút tĩnh lặng và địều chỉnh lại cảm xúc của mình, các thành viên mỗi người một việc, chia nhau thu dọn nghĩa trang, thắp hương, cắm hoa, chuẩn bị tiểu để tiến hành nghi thức chôn cất các em thai nhi. Giây phút khâm liệm bắt đầu, mọi người cùng nhau đọc kinh cầu nguyện, rồi xếp thành 2 hàng, truyền tay nhau đưa các em về nơi an nghỉ cuối cùng. Khoảnh khắc những hài nhi nhỏ bé ấy đặt trên tay, mỗi thành viên ắt hẳn đã có những cảm nghiệm cùng suy nghĩ khác nhau về ý nghĩa thiêng liêng của sự Sống mà Thiên Chúa ban tặng. Và mỗi người, nên biết cảm tạ Ngài cũng như ý thức hơn về cách sống của mình trong xã hội hiện đại nhiều cám dỗ. 

    Ngoài công việc mai táng các em, Nhóm cũng góp công sức giúp đội “Bảo vệ sự sống” vận chuyển vật liệu để mở rộng pham vi nghĩa trang. Dù là nam, hay là nữ, dù thời tiết nắng hanh đầu đông không ủng hộ. Nhưng tất cả vẫn không làm vơi đi sự nhiệt tình của các anh chị em nhóm SVCG Thái Bình. Mọi người bảo nhau, tất cả một lòng, cùng nhau di chuyển đất, cát về nơi được quy định. Công việc diễn ra trong gần 2 tiếng. Đếm 12h trưa, ai nấy cũng thấm mệt. Ban Điều Hành kêu gọi mọi người về ăn trưa, nghỉ ngơi lấy sức để chiều tiếp tục làm việc. 

    Bữa cơm tại nhà bác Nhiệm tuy giản dị, đơn sơ, nhưng hết sức ấm cúng và ngon miệng vì nó do chính tay các bạn ẩm thực âm thầm chuẩn bị. Vì ý thức được khối lượng công việc buổi chiều cần làm nên sau khi dùng bữa xong, mọi người nhanh chóng thu dọn, nghỉ ngơi lấy lại sức. 

    14h, các thành viên tiếp tục di chuyển ra nghĩa trang, hoàn thành nốt công việc còn dang dở của buổi sáng. Đến 16h30, mọi sự cũng đã xong xuôi cách êm đẹp. Nhóm tổ chức buổi cầu nguyện cho linh hồn các em thai nhi sớm được về hưởng tôn nhan Chúa. Không khí thinh lặng nhanh chóng được lấy lại. Mọi người cùng hiệp ý dâng lên Mẹ những ước nguyện cho mỗi người trẻ ý thức được trách nhiệm của mình, cho nạn phá thai trên thế giới ngày càng giảm, và cho nghĩa trang thai nhi Đồi Cốc không phải xây dựng thêm  nữa,…Giây phút cầu nguyện lắng đọng đã thực sự đánh động trái tim của mỗi người, giúp mọi người biết trân trọng sự sống và thầm cảm tạ Thiên Chúa, Ngài đã ban cho chúng con hình hài, cuộc sống no đủ như ngày hôm nay. 

    Sau giây phút cầu nguyện, ACE trong nhóm có một buổi sinh hoạt, liên hoan nhẹ chốn thôn quê thanh bình. Giữa cánh đồng bát ngát, mọi người cùng nhau nhảy cử điệu, cùng nhau nướng ngô. Cái cảm giác đặc biệt này chắc chắn không bao giờ chúng tôi có được khi ở nơi Hà Nội đông đúc náo nhiệt kia. Một lần nữa tôi lại mong được bé lại, được trở về tuổi thơ - nơi có những kí ức tuyệt đẹp và được bao bọc trong tình thương của bố mẹ…

    Trời chập choạng tối, cũng là lúc Nhóm chúng tôi cảm ơn gia đình bác Nhiệm và chuẩn bị ra về. Chào tạm biệt Đồi Cốc, tạm biệt các em thai nhi. Một ngày dài khép lại với nhiều trải nghiệm và bài học đắt giá. Nguyện xin Chúa và Đức Mẹ luôn chở che, bảo vệ, gìn giữ chúng con, để chúng con nên trong sạch, xứng đáng với tình yêu mà Ngài đã ban tặng!

     

    Bài Viết : Diệu Ngọc

    BTT SVCG TB-HN

    Bài viết liên quan