Thứ Ba tuần 1 mùa Vọng - Hãy vui mừng (Lc 10,21-24)

  • 04/12/2023
  • Được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng.

     

    Đượ c Thánh Thần tác động,
    Đức Giê-su hớn hở vui mừng.

    Bài đọc 1: Is 11, 1-10

    Thần khí Đức Chúa sẽ ngự trên vị này.

    Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.

    1Ngày ấy, từ gốc tổ Gie-sê, sẽ đâm ra một nhánh nhỏ,
    từ cội rễ ấy, sẽ mọc lên một mầm non.
    2Thần khí Đức Chúa sẽ ngự trên vị này:
    thần khí khôn ngoan và minh mẫn,
    thần khí mưu lược và dũng mãnh,
    thần khí hiểu biết và kính sợ Đức Chúa.
    3Lòng kính sợ Đức Chúa làm cho Người hứng thú,
    Người sẽ không xét xử theo dáng vẻ bên ngoài,
    cũng không phán quyết theo lời kẻ khác nói,
    4nhưng xét xử công minh cho người thấp cổ bé miệng,
    và phán quyết vô tư bênh kẻ nghèo trong xứ sở.
    Lời Người nói là cây roi đánh vào xứ sở,
    hơi miệng thở ra giết chết kẻ gian tà.
    5Đai thắt ngang lưng là đức công chính,
    giải buộc bên sườn là đức tín thành.
    6Bấy giờ sói sẽ ở với chiên con, beo nằm bên dê nhỏ.
    Bò tơ và sư tử non được nuôi chung với nhau,
    một cậu bé sẽ chăn dắt chúng.
    7Bò cái kết thân cùng gấu cái,
    con của chúng nằm chung một chỗ,
    sư tử cũng ăn rơm như bò.
    8Bé thơ còn đang bú giỡn chơi bên hang rắn lục,
    trẻ thơ vừa cai sữa thọc tay vào ổ rắn hổ mang.
    9Sẽ không còn ai tác hại và tàn phá
    trên khắp núi thánh của Ta,
    vì sự hiểu biết Đức Chúa sẽ tràn ngập đất này,
    cũng như nước lấp đầy lòng biển.
    10Đến ngày đó, cội rễ Gie-sê sẽ đứng lên làm cờ hiệu cho các dân.
    Các dân tộc sẽ tìm kiếm Người,
    và nơi Người ngự sẽ rực rỡ vinh quang.

     

    Đáp ca: Tv 71, 1-2.7-8.12-13.17 (Đ. x. c.7)

    Đ.Triều đại Người, đua nở hoa công lý,
    và thái bình thịnh trị đến muôn đời.

    1Tâu Thượng Đế, xin ban quyền bính Ngài cho vị Tân Vương,
    trao công lý Ngài vào tay Thái Tử, 2để Tân Vương xét xử dân Ngài theo công lý,
    và bênh vực quyền lợi kẻ nghèo hèn.

    Đ.Triều đại Người, đua nở hoa công lý,
    và thái bình thịnh trị đến muôn đời.

    7Triều đại Người, đua nở hoa công lý
    và thái bình thịnh trị
    tới ngày nao tuế nguyệt chẳng còn.8Người làm bá chủ từ biển này qua biển nọ,
    từ Sông Cả đến tận cùng cõi đất.

    Đ.Triều đại Người, đua nở hoa công lý,
    và thái bình thịnh trị đến muôn đời.

    12Người giải thoát bần dân kêu khổ
    và kẻ khốn cùng không chỗ tựa nương, 13chạnh lòng thương ai bé nhỏ khó nghèo.
    Mạng sống dân nghèo, Người ra tay tế độ.

    Đ.Triều đại Người, đua nở hoa công lý,
    và thái bình thịnh trị đến muôn đời.

    17Danh thơm Người sẽ trường tồn vạn kỷ,
    nức tiếng gần xa dưới ánh mặt trời.
    Ước gì mọi sắc tộc trần gian, nhờ Người được chúc lành,
    và muôn dân thiên hạ ngợi khen Người có phúc.

    Đ.Triều đại Người, đua nở hoa công lý,
    và thái bình thịnh trị đến muôn đời.

    Tin mừng: Lc 10, 21-24

    21 Được Thánh Thần tác động, Đức Giê-su hớn hở vui mừng nói: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất, con xin ngợi khen Cha, vì Cha đã giấu kín không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều đẹp ý Cha.

    22 “Cha tôi đã giao phó mọi sự cho tôi. Và không ai biết người Con là ai, trừ Chúa Cha, cũng như không ai biết Chúa Cha là ai, trừ người Con, và kẻ mà người Con muốn mặc khải cho.”

    23 Rồi Đức Giê-su quay lại với các môn đệ và bảo riêng: “Phúc thay mắt nào được thấy điều anh em thấy!

    24 Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.”

    1. Suy niệm (TGM Giuse Nguyễn Năng)

    Sứ điệp: Chúa Giêsu đến trần gian để mạc khải Chúa Cha. Muốn biết đích xác về Chúa Cha, ta chỉ có một cách duy nhất, là đón nhận những gì Chúa Giêsu tỏ cho biết. Nhưng để đón nhận mạc khải ấy, ta phải có lòng đơn sơ khiêm tốn.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, trên thế giới có rất nhiều tôn giáo và các giáo phái nhỏ. Sự kiện ấy chứng tỏ rằng con người khao khát đi tìm Thiên Chúa. Nhưng những con đường người ta vạch ra, chỉ là những ngõ cụt, bởi vì chưa một ai trong nhân loại được biết và nhìn thấy Thiên Chúa. Người ta chỉ thoáng thấy một vài nét mờ nhạt về Thiên Chúa, đôi khi lại là những hình ảnh méo mó sai lạc.

    Con cũng mang trong mình niềm khát vọng được biết Thiên Chúa. Và con thật hạnh phúc, vì con được lắng nghe Lời Chúa và chiêm ngắm công trình cứu độ của Chúa. Được đón nhận mạc khải của Chúa, con không sợ lạc đường, vì Chúa từ nơi Chúa Cha mà đến. Chỉ có Chúa mới có thể tỏ lộ Thiên Chúa là Cha chúng con, và những điều Chúa tỏ lộ là chắc chắn và chính xác. Con dâng lời cảm tạ Chúa.

    Xin Chúa ban cho con tâm hồn khiêm tốn đơn sơ để con thấu hiểu được những điều Chúa mạc khải cho con.

    Con cầu nguyện cho những người đang bước đi trong đêm tối lầm lạc: xin Chúa lôi kéo họ về với Thiên Chúa đích thực. Con cầu nguyện cho những người cậy dựa vào sự thông thái, khôn ngoan của lý trí, để chối bỏ Thiên Chúa hoặc để vẽ Thiên Chúa theo ý của mình. Xin Chúa cho họ khiêm tốn nhận ra sự giới hạn của mình và mở lòng đón nhận sự mạc khải của Chúa.

    Lạy Chúa là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống, con tín nhiệm nơi Chúa và bước đi theo Chúa. Xin dìu dắt con về với Chúa Cha. Amen.

    Ghi nhớ: “Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần”.

    2. Suy niệm (Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái)

    A. Phân tích (Hạt giống...)

    1. Văn mạch: Sau một thời gian đi truyền giáo trở về, các môn đệ vui mừng kể lại cho Chúa Giêsu nghe những thành công của mình. Nhân dịp này Đức Giêsu nhận xét về kết quả ấy của họ: Ngài chia vui với họ vì những thành công ấy. Nhưng Ngài cho biết họ càng nên vui mừng hơn vì Thiên Chúa đã coi họ là công dân của Nước Trời “tên các con được ghi trên trời” - Lc 10,17-20 

    2. Chúa Giêsu lại liên tưởng đến những kẻ không đón nhận Tin mừng vì lòng trí họ kiêu căng tự mãn. Những người này khác hẳn với những tâm hồn đơn sơ bé mọn đã đón nhận Tin mừng do các môn đệ rao giảng. Và Ngài cảm tạ Chúa Cha về việc đó.

    B. Suy niệm (...nẩy mầm)

    1. “Con xưng tụng Cha vì đã dấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều ấy…”: Tôi cũng xưng tụng cảm tạ Thiên Chúa vì đã ban cho tôi được đức tin, được biết Chúa. Nhiều người thông thái khôn ngoan hơn tôi đã không được những ơn này. Đức tin là một ơn ban chứ không phải là thành quả của công lao con người.

    2. “… nhưng đã tỏ ra cho những kẻ đơn sơ”: xin cho con càng ngày càng đơn sơ hơn nữa: đơn sơ với Chúa, đơn sơ với lương tâm con và đơn sơ với mọi người, vì đơn sơ là điều kiện thuận lợi con được Chúa dạy bảo và ban ơn.

    3. Ba động từ chủ chốt của đoạn này là “thấy, nghe và biết”. Còn những người được “thấy”, được “nghe” và được “biết” Tin mừng là ai ? Thưa là những kẻ bé mọn. Nói cụ thể hơn, đó là các môn đệ Chúa và dân ở những nơi mà các môn đệ đến rao giảng. Họ không giống với dân ở những thành mà trong đoạn Tin mừng phía trước (10,1315) Chúa Giêsu đã nặng lời khiển trách. Những người đó tự cho mình là thông giỏi nên không đón nhận Tin mừng. Họ giống như những chiếc thùng đầy nước cho nên có đổ thêm bao nhiêu nước nữa thì cũng trán hết ra ngoài. Còn các môn đệ Chúa Giêsu và dân ở những nơi này thì khiêm tốn ý thức mình còn ngu dốt yếu kém nên vui vẻ đón nhận Tin mừng, giống như những chiếc thùng rỗng nên chứ đụng được lượng nước đổ thêm vào. Chúa Giêsu vui mừng tạ ơn Chúa Cha vì đã cho những người bé mọn ấy được thấy, được nghe và được biết Tin mừng.

    Muốn đón nhận ơn Chúa, cũng như muốn hiểu biết Thiên Chúa hơn thì chúng ta phải trở nên những kẻ bé mọn, phải ý thức mình còn kém. Và bé mọn thực sự, khiêm tốn thực sự là phải biết đón nhận, đón nhận không những từ nơi Chúa, mà còn phải từ anh em của mình nữa. 

    4. “Quả vậy, Thầy bảo cho anh em biết: nhiều ngôn sứ và nhiều vua Chúa đã muốn thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, muốn nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe” (Lc 10,24).

    Môsê, Đavít, Êlia tất cả đều sống trong sự chờ đợi. Chờ đợi lời Thiên Chúa hứa ban Con của Ngài đến được thực hiện. Họ mong được nhìn thấy Con Thiên Chúa, mong được nghe Ngài giảng dạy về Nước Trời.

    Các tông đồ đã sống, đã đồng hành với Ngài trên mọi nẻo đường. được Ngài dạy dỗ, được sai đi rao giảng Nước Trời. Các ông đã được thấy phép lạ Người làm. Được nghe Ngài nói về Chúa Cha và Nước Trời, nhưng các ông vẫn sống trong hoài nghi cho đến khi Ngài chỗi dậy từ cõi chết.

    Ngày nay, Ngài cũng nói với tôi mỗi ngày qua Tin mừng, qua anh em tôi. Tôi vẫn thấy Ngài bị treo thánh giá, nơi những người cùng khổ, những người bị áp bức bất công, nơi những tâm hồn thống hối trở về. Tôi đã thấy Ngài sống lại vinh quang và những phép lạ Ngài làm trong cuộc sống quanh tôi. Tôi có thấy mình hạnh phúc hơn các ngôn sứ, các vua Chúa, các tông đồ không ? Hay tôi cũng là môn đệ của chủ nghĩa hoài nghi ?

    Lạy Chúa Giêsu, xin cho con biết vui mừng và tin vào những gì Ngài đã làm cho con cũng như nói với con hằng ngày. (Hosanna)

    5. “Lạy Cha là Chúa tể trời đất. Con xin ngợi khen Cha vì đã mặc khải cho những người bé mọn biết những điều này” (Lc 10,21)

    Bên cạnh tôi là bác nông dân chất phác đang nguyện kinh. Và kia là một người trí thức đang cầu nguyện. Thái độ bề ngoài cho thấy là họ hết lòng tin tưởng. Bác nông dân tin một cách đơn sơ, tin những gì mình nghe biết đ. Người trí thức thì nghe, suy nghĩ, phân tích rồi cũng tin. Cả hai đều tin và ý thức mình là những người bé mọn, yếu đuối. Họ chấp nhận những giới hạn của mình và sẵn sàng mở ra cho mặc khải tình yêu Thiên Chúa.

    Cũng thế, tôi chỉ có thể đón nhận mặc khải một khi trở nên nhỏ bé và khiêm tốn.

    Lạy Cha, xin ban cho con quả tim đơn sơ như trẻ nhỏ, sẵn sàng đón nhận những gì Cha ban tặng cho con, và can đảm phó thác hoàn toàn cuộc đời con trong tay Cha (Epphata).

    6. Mầm khác:

    Vào thời xa xưa khi người ta còn biết tìm ra chìa khóa mở cổng Thiên đàng. Có một ông vua rất giàu sang và quyền thế, sau khi đã chinh phục các quốc gia láng giềng và những gì vua ưa thích, vua còn muốn tìm kiếm một kho tàng quý hơn nữa là chìa khóa mở cửa Thiên đàng, nhưng không một ai có thể làm thỏa mãn lòng vua được, vua sai các quan tướng đi kiếm khắp nơi trong nước, từ trên núi cao xuống tận đáy biển, trong rừng sâu tới chốn bùn lầy nhưng cũng chỉ tốn của uổng công. Sau cùng chính vua quyết định đích thân đi tìm chìa khóa cổng Thiên đàng.

    Một hôm, nhà vua cỡi ngựa đến trước một bức tường cao có tháp canh, cổng sắt rất kiên cố, trước cổng cao có thiên thần canh gác rất kỹ, nhà vua tiến lại gần thân thưa:

    - Tôi sẽ không được bình an trong tâm hồn cho đến khi tìm được chìa khoá mở cửa Thiên đàng. 

    Thiên thần cười đáp:

    - Thật ra trên trần gian này có hàng trăm hàng ngàn thứ chìa khóa mở cửa Thiên đàng được, các chìa khóa ở ngay dưới chân vua, người ta dẫm lên chúng, nhà vua có thể tìm được chìa khóa mở cửa Thiên đàng nếu nhà vua bền tâm chịu khó tìm kiếm. 

    Từ ngày đó, nhà vua xuống ngựa bách bộ lang thang đó đây. Năm tháng trôi qua, mặc dầu nhà vua đã mệt mỏi tìm kiếm khắp nơi trên trái đất nhưng vẫn không tìm thấy.

    Một ngày kia, đang lúc đi dạo trong rừng, nhà vua vấp ngã vào một gốc cây nhỏ bé gần như sắp tàn héo bên vệ đường, vì mắt đã già, sức yếu nên nhà vua cũng cảm thấy tự nhiên thích quan tâm đến những vật nhỏ bé, nhà vua nhổ cây nhỏ sắp chết đem về hoàng cung rồi tự tay chăm bón phân đất cho cây, tưới nước hằng ngày, các quan cận thần trong hoàng cung thấy vậy liền nói với nhà vua:

    - Tâu Chúa thượng, sao Chúa thượng lại phải bận tâm đến một cây bé nhỏ héo tàn như vậy ? Chắc gì nó sống lại được, và nếu nó có sống được thì với tuổi tác trên vai, làm sao hoàng thượng còn hy vọng nghỉ dưới bóng cây của nó hoặc hưởng dùng hoa trái của nó được, nhà vua thản nhiên trả lời:

    - Một ngày nào đó, tuy ta không còn sống nữa, nhưng sẽ có người khác đến ngồi dưới bóng cây và họ sẽ sung sướng được thưởng thức hoa trái của nó; điều đó đủ để ta cảm thấy vui sướng ngay từ lúc này rồi. Vừa nói xong, nhà vua đưa chân bước đi thì kìa một chìa khóa từ dưới đất mọc lên như một cái nấm. Chìa khóa làm bằng một thứ kim loại rất lạ đủ màu, xanh đỏ thêm sắc vàng.

    Quý vị và các bạn thân mến

    Đức Tin. Cậy. Mến là chìa khóa mở cửa Thiên đàng đã được ban tặng cho các tín hữu trong ngày lãnh nhận Bí tích Rửa tội.nhà vua trong câu chuyện ngụ ngôn trên đây tưởng có thể tìm được chìa khóa mở cửa Thiên đàng bằng tiền bạc hay quyền thế nhưng đã hoàn toàn thất bại. Tuy nhiên nhờ nhà vua biết tự hạ mình, biết khiêm tốn thực thi lòng tin, cậy, mến. Nhờ đó nhà vua đã tìm được chìa khóa mở cửa Thiên đàng. Việc làm của nhà vua tuy bé nhỏ nhưng là biểu hiện lòng tin, cậy, mến của người tín hữu Kitô trong đời sống thực tế.

    Tin nhận Thiên Chúa là đấng tạo thành trời đất, muôn vật. Lòng cậy trông,lòng mến làm cho cây nở hoa trái đúng thời giờ của mình và lòng bác ái nghĩ đến lợi ích của tha nhân không chỉ lợi ích cho cá nhân mình thôi.

    Cầu nguyện: Lạy Chúa, Chúa đã hứa với những người thành tâm thiện chí cùng Chúa rằng: “Ai xin thì sẽ được. ai tìm sẽ thấy. Ai gõ cửa sẽ mở cho”.

    Xin ban cho chúng con được lòng khiêm tốn và bền tâm đi tìm chìa khóa mở cửa tâm hồn con trước, để con biết nhìn mọi người với con mắt đức tin, biết bước đi trong niềm hy vọng và biết thực thi đức bác ái trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống và nhất là trong âm thầm với những người bé mọn yếu hèn. Với chìa khóa này trên tay, con tin chắc Chúa sẽ mở cửa Thiên đàng cho con trong ngày sau hết Amen.

    3. Suy niệm (Lm. Giuse Đinh Lập Liễm)

    Mạc khải cho kẻ bé mọn (Lc 10,21-24)

    1. Ý tưởng nòng cốt trong bài Tin mừng hôm nay: Thiên Chúa chỉ mạc khải mầu nhiệm Nước trời cho những tâm hồn đơn sơ khiêm hạ. Những kẻ cậy mình khôn ngoan không được biết những kín nhiệm của trời cao. Thiên Chúa yêu thương người hèn mọn và bênh vực người yếu đuối. Chính trong sự nhỏ bé của con người, huyền nhiệm tình yêu được bày tỏ.
    2. Muốn được biết Chúa, muốn được hưởng nhờ ơn cứu rỗi của Chúa, chúng ta cần trở nên người bé mọn, đơn sơ, khiêm tốn. Đức Giêsu đã được Chúa Cha cho biết rõ chương trình cứu độ của Người và qua Đức Giêsu, Người cũng tỏ cho những kẻ đơn sơ khiêm tốn biết, còn những kẻ kiêu căng tự đắc thì người giấu kín. Vì thế, Đức Giêsu hoan hỉ cảm tạ Chúa Cha, chẳng những vì đã ban cho Người đầy tràn Thánh Thần và toàn quyền trên trời dưới đất, và còn mạc khải Nước trời cho những người khiêm tốn bé mọn.
    3. Những kẻ bé mọn là ai ? Nói một cách cụ thể, đó là các môn đệ Chúa và dân ở những nơi mà các môn đệ đến rao giảng. Họ không giống với dân ở những thành mà trong đoạn Tin mừng phía trước (10,13,15) mà Đức Giêsu đã nặng lời khiển trách. Những người đó tự cho mình là thông giỏi nên không đón nhận Tin mừng. Họ giống như những chiếc thùng đầy nước, cho nên có đổ thêm bao nhiêu nước nữa thì cũng tràn ra hết bên ngoài.
    4. Còn các môn đệ Đức Giêsu và dân ở những nơi này thì khiêm tốn, ý thức mình còn ngu dốt yếu kém nên vui vẻ đón nhận Tin mừng, giống như những chiếc thùng rỗng nên chứa đựng được lượng nước đổ vào. Đức Giêsu vui mừng tạ ơn Chúa Cha, vì đã cho những người bé mọn ấy được thấy, được nghe và được biết Tin mừng.
    5. Tháng 6/2000, Francis Collins công bố khám phá quan trọng của ông về hệ “gen”, giải mã bí mật liên quan đến sự hình thành của con người. Điều đáng nói là ngay trong những lời phát biểu đầu tiên của mình, Collins, khoa học gia hàng đầu thế giới và là người vô thần, khẳng định mình đã bị Thiên Chúa chinh phục vì vẻ đẹp kỳ diệu của hệ gen mà ông gọi là “ngôn ngữ riêng của Thiên Chúa”.

    Trong Tin mừng hôm nay, Đức Giêsu ngợi khen Chúa Cha về ngôn ngữ độc đáo của Người, vốn được giấu kín trước những “bậc khôn ngoan thông thái”, mà chỉ mạc khải cho “những người bé mọn”. Hay nói cách khác, chỉ những ai có cặp mắt trẻ thơ mới có thể đọc hiểu được ngôn ngữ ấy, ngôn ngữ của tình yêu quan phòng. Đó là cặp mắt biết ngạc nhiên trước kỳ công của Chúa, và đặt mình trong bàn tay của Chúa. Không chỉ có thế, Đức Giêsu còn khẳng định họ sẽ “được thấy” những điều cao cả lớn lao bao người hằng mong ước (5 phút Lời Chúa).

    1. Một gương sáng về sự bé mọn để chúng ta bắt chước: Chị thánh Têrêsa Hài Đồng cảm nghiệm được Nước trời vì mang tinh thần đơn sơ bé nhỏ: làm những việc bé nhỏ, như chị đã thổ lộ và cầu nguyện: “Con là một linh hồn rất bé mọn chỉ có thể dâng những điều bé mọn cho Chúa”. Nhờ tinh thần phó thác vào Chúa, chị cảm nhận ra tình yêu Chúa ngay cả những giây phút đen tối của tâm hồn, chị vẫn cảm nghiệm được Nước trời: “Ngay cả những khi gặp thử thách ốm đau, con không sợ, vì Chúa luôn ở bên con, vì Ngài đã nâng đỡ con từ khi con còn tấm bé, và sẽ nâng đỡ con mãi mãi cho đến hơi thở cuối cùng”. Chính tinh thần nhỏ bé tín thác khiến chị sờ tới Nước trời, trong Thiên Chúa chị được sự bình an tâm hồn khi đặt mỗi gánh nặng bệnh tật vào Thiên Chúa.

    Nhỏ bé, nép mình vào lòng Chúa, phó thác tất cả để được Thiên Chúa đỡ nâng.

    1. Truyện: Nhà khoa học George Washington Carver

    George Washington Carver, nhà khoa học nổi tiếng, có lần đã nói về cách ông hỏi Chúa: “Lạy Chúa, vũ trụ được làm bằng gì ?”

    Chúa trả lời: “George, vũ trụ quá lớn, con không thể hiểu được. Con cứ để ta chăm sóc vũ trụ”.

    Ông lại hỏi cách khiêm tốn: “Lạy Chúa, nếu vũ trụ quá lớn đối với con, còn hạt đậu thế nào ?” Chúa nói: “George, con đã hỏi điều hợp với con. Con có thể hiểu một hạt đậu, nên Ta sẽ giúp con”.

    Vì thế, George đã để vũ trụ cho Chúa chăm sóc và ông khám sức mạnh to lớn của hạt đậu nhỏ bé. Và từ hạt đậu, ông đã phát triển được 200 sản phẩm hữu dụng.

    Chẳng bao giờ ông phàn nàn rằng Chúa không cho ông biết những điều huyền bí sâu xa hơn. 

    Nguồn: tgpsaigon.net

    Bài viết liên quan