Giữa dòng đời hối hả, những người con xa quê vốn tản mác khắp nơi vì mưu sinh, bỗng như tìm lại được mái nhà đức tin chung, nơi chúng tôi không còn đơn độc, nhưng trở thành một phần thân thể sống động của Giáo hội – cùng nhau bước vào mầu nhiệm yêu thương mà Đức Ki-tô đã trao gửi trong Bữa Tiệc Ly cuối cùng.
Thánh lễ được cử hành trong bầu khí trang trọng và linh thiêng. Ánh nến lung linh hòa với tiếng hát dịu dàng dẫn chúng tôi đi vào chiều sâu của phụng vụ.
Trong bài chia sẻ Lời Chúa, cha giảng lễ đã giúp chúng tôi lắng chìm vào mầu nhiệm tình yêu “đến cùng” mà Thiên Chúa dành cho nhân loại. Đó không chỉ là một tình yêu giới hạn trong cảm xúc hay lời nói, mà là tình yêu được hiện thực hóa qua những hành động cụ thể khi Thầy Giêsu Chí Thánh cúi mình rửa chân cho môn đệ, trao ban không chỉ danh dự mà còn cả chính sự sống của mình trong tấm bánh được trao ban khi lập Bí tích Thánh Thể nơi Người tự nguyện trở thành của ăn, trở thành hiện thân của tình yêu tự hủy vì người mình yêu.
Khoảnh khắc cha chủ tế quỳ xuống rửa chân cho giáo dân đã khiến cả nhà nguyện xúc động đến lạ thường. Cử chỉ ấy giản dị mà cao cả, như làm sống lại hình ảnh của Chúa Giêsu trong căn phòng tiệc ly năm xưa: Đấng là Thầy, là Chúa, lại cúi mình xuống để làm đầy tớ. Một hành động vượt qua mọi giới hạn của quyền uy, để chạm đến tận đáy lòng của tình yêu khiêm nhường và phục vụ.
Tôi thấy mình trong từng đôi chân được rửa, những đôi chân đã lấm bụi đường đời, đã mỏi mệt vì gánh gồng, đã từng lạc bước cộng đoàn và cả chính Chúa. Nhưng giờ đây, chính Chúa, qua hình ảnh cúi xuống rửa chân của cha chủ sự, đã rửa sạch và ôm ghì lấy tôi vào lòng. Khoảnh khắc ấy, lòng tôi bỗng dâng lên một cảm xúc khó gọi thành tên: vừa biết ơn, vừa ăn năn, vừa như được chữa lành.
Thánh lễ kết thúc, không ai vội vã ra về. Mọi người nán lại trong thinh lặng bên bàn thờ để chầu Mình Thánh Chúa bên bàn thờ phụ. Trong giờ phút thiêng liêng ấy, tôi cảm nhận một điều gì gì đó rất thật và rất sâu: chúng tôi được Thiên Chúa yêu thương “đến cùng”.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con luôn nhớ đến buổi tối hôm nay – khi Chúa cúi xuống để yêu. Xin cho cộng đoàn chúng con, dù xa quê nhưng không xa Chúa, biết sống tinh thần hiệp thông – trong phục vụ, tha thứ, và sẻ chia – để bữa tiệc tình yêu hôm nay mãi tiếp diễn trong từng nhịp sống ngày mai.
Dự tu Thái Bình – miền Nam
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về Giáo Phận Thái Bình
Đang online: 82 | Tổng lượt truy cập: 5,922,058