“Ngay ở đời này, lúc bị bắt bớ, các con lãnh được gấp trăm,
còn đời sau các con sẽ được sự sống vĩnh cửu”.
BÀI ÐỌC I: (Năm II) 1 Pr 1, 10-16
“Các ngài tuyên báo các ân sủng dành cho anh em, vậy anh em hãy ăn ở tiết độ và hoàn toàn hy vọng”.
Trích thư thứ nhất của Thánh Phêrô Tông đồ.
Anh em thân mến, chính ơn cứu rỗi này mà các tiên tri đã nghiên cứu và tìm hiểu, khi các ngài tiên báo về ân sủng dành cho anh em: các ngài đã tìm xem coi trong thời gian nào hoặc hoàn cảnh nào, Thần Trí của Ðức Kitô chỉ cho các ngài biết: phải tiên báo những khổ nạn và những vinh quang kế tiếp dành cho Ðức Kitô. Các ngài được mạc khải cho biết rằng các ngài không phải phục vụ chính mình, mà là cho anh em trong những gì đã được loan truyền cho anh em hiện nay, do những kẻ rao giảng Tin Mừng với sự trợ giúp của Thánh Thần từ trời được sai xuống, Ðấng mà các thiên thần cũng ước ao nghiêng mình chiêm bái.
Vì thế, lòng trí anh em hãy tỉnh thức, hãy sống tiết độ, và hoàn toàn hy vọng vào ân sủng sẽ ban cho anh em, trong sự mạc khải Ðức Giêsu Kitô. Anh em hãy sống như những người con biết vâng phục, đừng chạy theo những đam mê lúc trước là thời kỳ anh em còn mê muội; một hãy noi gương Ðấng Thánh đã kêu gọi anh em; và chính anh em hãy ăn ở thánh thiện trong đời sống, Vì có lời Kinh Thánh chép: “Hãy sống thánh thiện, vì Ta là Ðấng Thánh”.
Ðó là lời Chúa.
ÐÁP CA: Tv 97, 1. 2-3ab. 3c-4
Ðáp: Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người (c. 2a).
Xướng: Hãy ca mừng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu. Tay hữu Người đã tạo cho Người cuộc chiến thắng, cùng với cánh tay thánh thiện của Người.
Xướng: Chúa đã công bố ơn cứu độ của Người, trước mặt chư dân Người tỏ rõ đức công minh, Người đã nhớ lại lòng nhân hậu và trung thành, để sủng ái nhà Israel.
Xướng: Khắp nơi bờ cõi địa cầu đã nhìn thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta. Toàn thể địa cầu hãy reo mừng Chúa, hãy hoan hỉ, mừng vui và đàn ca.
Tin mừng: Mc 10, 28-31
28 Khi ấy, Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Ðây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy ?”
Chúa Giêsu trả lời rằng: 29 “Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Phúc Âm, 30 mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu.
31 Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất”.
Sứ điệp: Chúa sẽ thưởng bội hậu cho những ai từ bỏ mọi sự vì Chúa. Nhưng phần thưởng cao cả nhất là được chung số phận đau khổ và sự sống vinh quang với Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, trên hành trình đi theo Chúa, đã có những lúc con tự hỏi như thánh Phêrô: con từ bỏ mọi sự mà theo Chúa, vậy con sẽ được phần thưởng gì ? Vì Chúa, con đã hy sinh bỏ mình, đã ép mình ép xác giữ các giới răn. Vì Chúa, con chấp nhận bị thua lỗ thiệt thòi, thậm chí bị nhạo cười khổ đau. Nhưng con sẽ được gì để bù lại ? Nhất là nhiều lúc con nhìn thấy những người sống bất nhân thất đức lại gặp nhiều may mắn thành công sung sướng, còn con theo Chúa lại gặp khổ đau thất bại nghèo đói. Dường như theo Chúa là dại khờ.
Lạy Chúa, không, con không tin như vậy. Chúa đã hứa ban phần thưởng gấp trăm cho con ngay từ đời này. Dù con không thấy được rõ ràng điều ấy, nhưng con tin cuộc sống con hôm nay là điều quá tốt đẹp mà Chúa đang thưởng cho con. Chúa luôn ban cho con gấp trăm ngàn lần điều con không dám cầu xin hay nghĩ tới. Chúa vẫn luôn quảng đại với con hơn con đáng được.
Lạy Chúa là gia nghiệp con, xin cho con cảm nếm niềm hạnh phúc theo Chúa và đồng số phận với Chúa. Xin ban cho con một đức tin vô vị lợi, được theo Chúa vô điều kiện, không mặc cả, không tính toán.
Cùng với thánh I-nhã, con xin Chúa dạy con biết sống quảng đại, biết phụng sự Chúa cho xứng đáng, biết cho đi mà không cần tính toán, biết chiến đấu mà không sợ thương tích, biết làm việc mà không tìm an nghỉ, biết xả thân mà không mong tìm một phần thưởng nào khác, hơn là biết làm theo Ý Chúa. Con chỉ xin Chúa ban tình yêu và ân sủng, và thế là đủ cho con. Amen.
Ghi nhớ: “Ngay ở đời này, lúc bị bắt bớ, các con lãnh được gấp trăm, còn đời sau các con sẽ được sự sống vĩnh cửu”.
“Quả thật, ta bảo các ngươi: không ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em hay cha mẹ, con cái, ruộng nương vì Ta và vì Tin Mừng mà lại không lĩnh gấp mấy trăm lần bây giờ” (c.30)
Chúa Giêsu cho chúng ta thấy giá trị thực sự của tiền tài và tình yêu mà người Do Thái cho là nhất, là được chúc phúc. Giờ đây, Chúa đưa ra một giá trị thiêng liêng cao cả vượt trên những thứ đó. Chúa bảo: “Ai từ bỏ cha mẹ ruộng nương... lại không nhận được... gấp trăm”: lời gấp trăm đây không phải là về số lượng toán học, nhưng Chúa muốn so sánh cái hạnh phúc Chúa dành cho kẻ từ bỏ mọi sự theo chân Ngài, được một hạnh phúc mà người đó không thể ngờ được ở trên Trời - nơi có đông đảo các thánh và triều đình thiên quốc, nơi đã ghi tên họ, đã dành phần sẵn cho họ.
Chữ gấp trăm lần đây còn hiểu là họ sẽ được thử thách gấp bội - mà trong Bát Phúc đã nói tới (Mt 5,11-12), vì môn đệ không trọng hơn thầy mình được. Nhưng sau khi vượt qua những thử thách ấy, họ sẽ được hạnh phúc gấp trăm lần là Nước Trời.
Điều kiện đạt được hạnh phúc ấy trước tiên là việc từ bỏ. Chúa bảo Phêrô, cũng như các môn đệ phải theo Ngài vô điều kiện. Chúa dùng ví dụ so sánh là bầy cáo có hang để trú ẩn trong giờ nguy hiểm, vào lúc trời lạnh giá, mưa sa. Chim trời có tổ sau những ngày mỏi cánh. Nhưng Chúa nói: “Con người không có chỗ tựa đầu” (Mt 8,18). Người môn đệ phải sống một đời hoàn toàn bất định và tạm thời, hiến thân trọn vẹn ngay khi không có gì, và khi bất an nhất. Người môn đệ phải lội ngược dòng suối để đi tìm về nguồn, phải vẫy vùng giữa dòng nước cuốn trôi để đi tìm về đại dương vĩnh cửu...
Nói tóm lại, người môn đệ của Chúa trước hết phải từ bỏ chính mình đi: ”Hạt lúa giống nếu không mục nát ...” (Ga 12,24). Xin hãy nghĩ tới việc đời này: chính cái việc làm âm thầm của một bác nông phu đã chuẩn bị cho một ngày mùa cơm trắng đầy xôi. Chính sự nghiền nát của cối xay bột đã biến hạt lúa gạo thành bột làm bánh thơm lành. Một đứa trẻ chỉ xuất hiện trên đời sau bao nhiêu đau khổ của người mẹ. Chính cái dao mổ của y sĩ đã trừ diệt được căn bệnh. Tất cả minh chứng: từ bỏ để lời lãi mai sau.
Từ bỏ là con đường hẹp của Phúc Âm. Chính Chúa xác định như thế. Con đường của Chúa đã hẹp mà lại còn phải vác thập giá nữa, nên con đường phải vất vả vấp váp, giống như đầy khúc khuỷu, mô ụ, ổ gà. Nhưng cuối con đường ấy là vinh quang Nước Trời. Và còn hơn thế nữa, “ngay bây giờ, ở đời này, còn nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm lần.” (Mt 10,30). Chỉ những người thực sự từ bỏ khi theo Chúa mới cảm nhận được sự kỳ diệu này.
Từ bỏ không phải theo nghĩa là chối bỏ, vứt bỏ đời sống trần gian. Không phải thế. Con người vẫn sống giữa trần gian, nhưng là từ bỏ những tham vọng trần gian để đi về vĩnh cửu.
Có thể chúng ta cũng đang hỏi Chúa như Phêrô: “Lạy Chúa chúng con từ bỏ mọi sự mà theo Chúa, chúng con được gì?” Có chắc là đã từ bỏ hết chưa? Và nếu đúng như thế thì cứ an tâm, chắc chắn nơi quê trời kia, ta đã có một phần tốt nhất. Thánh Phêrô hẳn đã hiểu ý Chúa rồi, nên chắc là rất vui lòng theo Chúa. Và Chúa cũng đang cần chúng ta là những Phêrô của cuộc sống hôm nay. Chúa đang cần những người thợ gặt của giờ thứ 11, cần những thợ gặt cho cánh đồng lúa chín vàng với tinh thần từ bỏ cần thiết...
Phần thưởng cho môn đệ (Mc 10, 28-31)
Nhìn chung khi làm bất cứ việc gì có thể là tốt, có thể là xấu thì điều đầu tiên mà ai cũng nhắm đến, đó là phải có lời, có lợi.
Sau khi đưa ra một loạt những việc từ bỏ: cha mẹ, anh em, ruộng vườn, nhà cửa... Đức Giêsu khẳng định sẽ trọng thưởng gấp trăm ngay ở đời này cùng với sự ngược đãi, nhất là được sự sống đời đời mai ngày.
Nếu hiểu theo nghĩa đen, thì việc bỏ cha mẹ, anh em, chị em hay con cái, hoặc nhà cửa và ruộng đất mà theo Chúa xem ra không bình thường, thậm chí còn mất tính nhân bản, hay đi ngược lại với nền giáo dục gia đình nữa. Thực ra, phải hiểu là Đức Giêsu mời gọi chúng ta luôn biết chọn Chúa làm ưu tiên số một, những điều khác là thứ yếu. Những gì ở đời này chỉ là tạm bợ, chóng qua, chỉ có Chúa mới là vĩnh cửu. Đức Giêsu không muốn chúng ta quá bám víu vào vật chất, tiền bạc để rồi khước từ Nước Thiên Chúa.
Có nghĩa là đừng tham lam, hai tay bắt hai con cá, như thế chẳng bắt được gì. Về vấn đề này, Đức Giêsu đã nhiều lần cảnh cáo trong suốt thời gian rao giảng Tin mừng: “Các ngươi không thể phục vụ Thiên Chúa và tiền tài cùng một lúc (x. Lc 16, 13). Người giàu có thể đi đến chỗ không cần Thiên Chúa nữa. Họ từ từ đóng cửa con tim và không còn thấy anh em của mình đang đau khổ bên cạnh mình (Lc 16, 19-31). Sự giàu sang bóp nghẹt Lời Chúa (x. Mt 13, 22).
Truyện: Con lừa trước sự lựa chọn
Ông viện trưởng đại học Paris ở thế kỷ 14 đã làm một thí nghiệm như sau: ông để cho một con lừa nhịn đói, nhịn khát trong mấy ngày. Sau đó, ông đưa nó đến sân ăn, ông đặt nó giữa một thùng nước và một bó cỏ non. Lừa ta tuy đói lắm nhưng hễ nhìn đống cỏ này lại ngó thùng nước kia, nó lưỡng lự giữa nước và cỏ, để rồi cuối cùng kiệt sức mà chết.
Cuộc sống không ngừng đòi hỏi chúng ta phải lựa chọn và chọn lúc nào cũng đòi hỏi hy sinh. Kẻ bắt cá hai tay vẫn luôn luôn là người thua thiệt nhiều nhất. Hãy nhớ lại Lời Chúa đã phán: “Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ kia. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của được” (Mt 6, 24).
Kẻ sau hết sẽ nên trước hết...
Đức Giêsu nói: “Kẻ đứng đầu sẽ nên sau chót, và kẻ sau chót sẽ lên hàng đầu”. Trước hết phải hiểu sự ám chỉ về dân Do thái tự phụ là những người biết Thiên Chúa trước, nhưng rồi chính họ lại tự đánh mất cơ hội nhận ra Tin mừng nơi Người./Ngoài ra, câu nói này, Đức Giêsu muốn chúng ta đừng bao giờ ỷ lại, hay chểnh mảng trong nhiệm vụ, nhưng phải luôn hy sinh cố gắng và kiên trì trên bước đường theo Chúa. Ở đời tốt xấu trở như bàn tay. Có khi trước đây họ là người tội lỗi xấu xa, nhưng giờ họ lại ăn năn hối lỗi và có đời sống đạo đức tốt lành. Trái lại, có những người trước đây là tốt lành thánh thiện, nhưng giờ họ lại bê tha, tội lỗi, xấu xa.
Vua Charles một lần kêu hoàng tử và cho hoàng tử được chọn. Trên bàn vua đặt một thanh kiếm và một vương miện (triều thiên). Vua hỏi:
- Con chọn cái nào?
Ngần ngừ một lúc hoàng tử cầm lấy thanh kiếm.
Vua cha hỏi:
- Sao con lại chọn thanh kiếm?
Hoàng tử cầm thanh kiếm chỉ vào vương miện đáp:
- Nhờ thanh kiếm này, con sẽ được vương miện kia.
Nguồn: tgpsaigon.net
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về Giáo Phận Thái Bình
Đang online: 71 | Tổng lượt truy cập: 4,073,931