PHẦN III
CA DAO TỤC NGỮ VIỆT NAM
CHỦ ĐỀ: ĐỜI SỐNG TINH THẦN
* Nó lú có chú nó khôn
* Khôn đâu đến trẻ, khỏe đâu đến già
* Trẻ trồng na, già trồng chuối
* Trẻ vui nhà, già vui chùa
* Xem trong bếp biết nết đàn bà
* Vắng ông quạnh nhà, vắng bà quạnh bếp
* Ruộng giữa đồng, chồng giữa làng
* Nhường cơm nhường áo không ai nhường chồng
* Tôi tớ xét công, vợ chồng xét nhân nghĩa
* Bát còn có lúc xô xát huống chi vợ chồng
* Trai nhớ vợ cũ, gái nhớ chồng xưa
* Cha muốn cho con hay, thầy mong cho trò khá
* Ngựa chạy có bầy, chim bay có bạn
* Sẩy đàn, tan nghé
* Bán hàng nói thách, làm khách trả rẻ
* Áo năng thay năng mới/ Người năng tới năng thân
* Rộng miệng cả tiếng
* Nói hay hơn hay nói
* Nói ngọt lọt đến xương
* Miếng ngon nhớ lâu, lời đau nhớ đời
* Lưỡi sắc hơn gươm
* Dốt đến đâu, học lâu cũng biết
* Văn mình, vợ người
* Nọc người bằng mười nọc rắn
* Một đời làm hại, bại hoại ba đời
* Giết một con cò, cứu trăm con tép
* Xấu hay làm tốt, dốt hay nói chữ
* Ai ưa dưa khú bầu già
* Bạc đầu chưa hết dại
* Thằng dại làm hại thằng khôn
* Vụng chèo, khéo chống
* Vụng múa chê đất lệch
* Tốt danh hơn lành áo
* Có mặt thì mắng, vắng mặt thì thương
* Yêu nên tốt, ghét nên xấu
* Yêu nhau củ ấu cũng tròn/ Ghét nhau bồ hòn cũng méo
* Bỏ thì thương, vương thì tội
* Đường mòn, ân nghĩa không mòn
* Chanh chua chớ phụ, ngọt bòng chớ ham
* Hoài thóc nuôi cò rừng
* Thóc đâu mà đãi gà rừng
* Được chim bẻ ná, được cá quên nơm
* Qua cầu rút ván
* Ăn cháo đá bát
* Thẳng mực Tàu, đau lòng gỗ
* Thuốc đắng giã tật, sự thật mất lòng
* Cháy nhà hàng xóm bình chân như vại
* Hoài tiền mua pháo mượn người đốt
* Có vay có trả mới thoả lòng nhau
* Làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật
* Đo bò làm chuồng
* Liệu cơm gắp mắm
* Làm khi lành để dành khi đau
* Có mình thì giữ
* Buôn tàu bán bè không bằng ăn dè hà tiện
* Kiếm củi ba năm thiêu một giờ
* Gạo đổ hót chẳng đầy thưng
* Đã khó, chó cắn thêm
* Chó cắn áo rách
* Thuốc chữa bệnh, chẳng chữa được mệnh
* Bới bèo ra bọ/ Bới lông tìm vết/
* Đãi cứt sáo lấy hạt đa/ Đãi cứt gà mót hạt tấm
* Trăm bó đuốc cũng vớ được con ếch
* Có công mài sắt, có ngày nên kim
* Kiến tha lâu cũng đầy tổ
* Năng nhặt, chặt bị
* Tích tiểu thành đại
* Bụng làm dạ chịu
* Chó gầy hổ mặt người nuôi
* Trọc đầu càng mát
* Mèo nhỏ bắt chuột con
* Rộng làm kép, hẹp làm đơn
* Ếch ngồi đáy giếng, coi trời bằng vung
* Mạnh dùng sức, yếu dùng chước
* Có cháo hỏi chè
* Có voi đòi tiên
* Được đằng chân lân đằng đầu
* Đứng núi này trông núi nọ
* Ếch no khó nhử mồi
* Tế sớm khỏi ruồi
* Châu chấu thấy lửa bò vào
* Đắt ra quế, ế ra củi
* Thóc đâu, bồ câu đấy
* Bảy mươi chưa què, chớ khoe mình lành
* Nằm giữa không mất phần chăn
* Cóc có gan cóc, kiến có gan kiến
* Máu trâu cũng như máu bò
* Lòng vả cũng như lòng sung
* Quá mù ra mưa
* Chín quá hóa nẫu
* Già néo đứt dây
* Tức nước vỡ bờ
* Thắm lắm phai nhiều
* To đầu khó chui
* Gần lửa rát mặt
* Cháy thành vạ lây
* Môi hở răng lạnh
* Đánh chó ngó chủ nhà
* Đánh bạc quen tay/ ngủ ngày quen mắt/ ăn vặt quen mồm
* Sanh không thủng, cá đi đằng nào
* Không có lửa, làm sao có khói
* Được lòng ta, xót xa lòng người
* Một câu nói ngay bằng ăn chay cả tháng
* Một câu nói dối, sám hối bảy ngày
* Một đời kiện, chín đời thù
* Giận cá chém thớt, đụng rá, đá niêu
* Môi dày ăn vụng đã xong
Môi mỏng hay hớt, môi cong hay hờn
* Chim khôn chưa bắt đã bay
Người khôn hay nói, ít hay trả lời
* Người thanh, tiếng nói cũng thanh
Chuông kêu, khẽ đánh bên thành cũng kêu
* Chẳng được con trắm, con chép
Cũng được mớ tép, mớ tôm
* Trời dông, chớp lạnh, mưa nguồn
Lấy chồng xứ lạ dạ buồn biết bao
* Cờ bạc là bác thằng bần
Của nhà bán hết, tra chân vào cùm
* Người có lúc vinh, lúc nhục
Nước có lúc đục, lúc trong
* Sông có khúc, người có lúc
* Tiên cũng có khi đọa
Thánh cũng có khi lầm
* Hùm giết người hùm ngủ
Người giết người thức đủ năm canh
* Phù thủy, thầy bói, lái trâu
Nghe ba anh ấy đầu lâu không còn
* Tiền buộc giải yếm bo bo
Trao cho thầy bói, đâm lo vào mình
* Sông sâu còn có kẻ dò
Lòng người nham hiểm ai đo cho cùng
* Trâu ho còn hơn bò rống
* Trăng mờ còn tỏ hơn sao
Dẫu rằng núi lở còn cao hơn đồi
* Làm trai quyết chí tang bồng
Sao cho tỏ mặt anh hùng mới cam
* Làm trai cho đáng nên trai
Phú Xuân cũng trải, Đồng Nai cũng từng
* Làm người phải đắn phải đo
Phải cân nặng nhẹ phải dò nông sâu
* Non cao cũng có người trèo
Đường dẫu hiểm nghèo cũng có lối đi
* Cây cao thì gió càng lay
Càng cao danh vọng càng dày gian truân
* Chỉ đâu mà buộc ngang trời
Tay đâu mà bịt miệng người thế gian
* Sáng mưa, trưa nắng, chiều nồm
Trời còn luân chuyển, huống mồm thế gian
* Thế gian chẳng ít thì nhiều
Không dưng ai dễ đặt điều cho ai
* Vì sông nên phải luỵ thuyền
Những như đường liền ai phải lụy ai?
* Chì khoe chì nặng hơn đồng
Sao chì chẳng đúc nên cồng nên chiêng?
* Vàng thì thử lửa thử than
Chuông kêu thử tiếng, người ngoan thử lời
* Dao năng mài năng sắc
Người năng nhắc năng nhớ
* Dao có mài mới sắc
Người có học mới khôn
* Áo năng thay năng mới
Người năng nói năng sai
* Gặp nhau không mở miệng chào
Cứ làm thinh vậy, biết đời nào quen
* Rượu lạt uống lắm cũng say
Người khôn nói lắm, dẫu hay cũng nhàm
* Ai ơi chớ vội cười nhau
Cười người hôm trước, hôm sau người cười
* Cười người chớ vội cười lâu
Ngẫm mình cho tỏ trước sau hãy cười
* Trách người một, trách ta mười
Bởi ta tệ trước cho người bạc sau
* Nước trong khe suối chảy ra
Mình chê nước đục, mình đà trong chưa?
* Mật ngọt càng tổ chết ruồi
Những nơi cây đắng là nơi thật thà
* Đàn đâu mà gảy tai trâu
Đạn đâu bắn sẻ, gươm đâu chém ruồi
* Xưa nay thế thái nhân tình
Vợ người thì đẹp, văn mình thì hay
* Tung tăng như cá trong lờ
Trong ra không được, ngoài ngờ là vui
* Đồng tiền không phấn không hồ
Sao mà khéo điểm, khéo tô mặt người
* Người ta hữu tử hữu sinh
Sống lo xứng phận, thác dành tiếng thơm
* Nước trong khe suối chảy ra
Mình chê nước đục, mình đà trong chưa?
* Có đỏ mà chẳng có thơm
Như hoa râm bụt, nên cơm cháo gì
* Nghèo nhân nghèo nghĩa thì lo
Nghèo tiền nghèo bạc, chẳng cho là nghèo
* Thà rằng ăn bát cơm rau
Còn hơn cá thịt nói nhau nặng lời
* Lúc nghèo thì chẳng ai nhìn
* Đến khi đỗ trạng chín nghìn anh em
* Đem chuông đi đấm nước người
* Chẳng kêu cũng đấm ba hồi lấy danh
* Của đời cha mẹ để cho
Làm không ăn có của kho cũng rồi
* Thế gian giàu bởi chữ cần
Có mà lười biếng thì thân chẳng còn
* Của đời muôn sự của chung
Hơn nhau một chữ anh hùng mà thôi
* Ăn quả nhớ kẻ trông cây
Ăn khoai nhớ kẻ cho dây mà trồng
* Vàng sa xuống giếng khó tìm
Người sa lời nói như chim sổ lồng
* Trăm năm bia đá cũng mòn
Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ
* Lênh đênh qua cửa thần phù
Khéo tu thì nổi, vụng tu thì chìm
* Bao giờ cho đến giêng hai
Cho làng vào đám, cho ai xem chèo
* Con cóc nằm ở bờ ao
Lăm le lại muốn đớp sao trên trời
* Đũa mốc lại chòi mâm son
Copyright © 2021 Bản quyền thuộc về Giáo Phận Thái Bình
Đang online: 113 | Tổng lượt truy cập: 4,038,762